Tập làm thơ sáu chữ, bảy chữ về mẹ
Nghĩa Mẹ
Tác Giả: Minh Anh
Mẹ ơi con nhớ mẹ nhiều
Nhìn di ảnh mẹ trăm chiều nghĩ suy
Thương cha, mẹ đã theo đi
Quê cha đất tổ mãi ghi trong lòng
Một đời vất vả long đong
Quần mang yếm vận theo chồng tha hương
Nhọc nhằn trên mọi nẻo đường
Chở thuê kéo mướn gió sương mặc dầu
Nổi chìm thân phận bể dâu
Dầm mưa dãi nắng tháng ngâu ngày hàn
Nuôi con năm tháng gian nan
Đói cơm thèm sữa muôn vàn đắng cay
Lớn lên nhớ mẹ những ngày
Tảo tần khuya sớm hao gầy tấm thân
Tránh sao cái nợ đồng lần
Hồng nhan bạc phận, phong trần đa đoan
Hết cơ cực, lúc an nhàn
Mẹ chưa kịp hưởng đã toan về già
Bây giờ mẹ đã theo cha
Về miền cực lạc rời xa cõi trần
Bên di ảnh mẹ tần ngần
Tình cha, nghĩa mẹ ngàn lần nhớ thương
Mùa Xuân Nhớ Mẹ
Tác Giả: Vân Lê
Bâng khuâng nhớ mẹ ta xưa
Dịu dàng đôn hậu dáng vừa mảnh mai
Răng đen, da trắng, tóc dài
Áo nâu, quần vải, tóc hay búi trần
Mà con thấy đẹp muôn phần
Như là cô Tấm, tảo tần sớm hôm
Vất vả, thân mẹ hao mòn
Nuôi đàn con nhỏ lớn khôn từng ngày
Cuộc sống chúng con hôm nay
Là nhờ phúc mẹ tích dày tháng năm
Công ơn trời biển sánh bằng
Con xin khắc cốt, ghi lòng… mẹ ơi!
Mẹ
Tác Giả: Hà Hoàng
Vai gầy Mẹ vượt thời gian
Dù mưa hay nắng gian nan chẳng sờn
Cả đời dành hết cho con
Lưng ong một thủa héo mòn thời gian
Tình Mẹ ôi thật chứa chan
Trao cho con cả tâm can của mình
Tình mẫu tử thật thâm tình
Giờ xa nhưng vẫn bóng hình bên con
Cứ nhìn đồng lúa xanh non
Lại thương nhớ Mẹ bên con ngày nào
Xuân qua tàn cánh hoa đào
Vẫn nghe tiếng Mẹ ngọt ngào Mẹ ơi
Ơn Mẹ
Tác Giả: Hue Dam
Hôm nay ngày tám tháng ba
Mẹ còn đâu nữa tặng quà mẹ ơi!
Lòng con thương nhớ đầy vơi
Bao nhiêu gian khổ cả đời mẹ yêu
Cho con hạnh phúc rất nhiều
Vòng tay ấm áp tình yêu dạt dào
Nhớ xưa lời ru ngọt ngào
Cho con giấc ngủ đi vào mộng mơ
Lời mẹ như những bài thơ
Dạy con nhơn nghĩa ước mơ trưởng thành
Con cố chăm chỉ học hành
Ngày sau đỗ đạt công thành rạng danh
Tình mẹ hương lúa ngọt lành
Dòng sông êm chảy trong xanh đôi bờ
Tình mẹ bao la biển khơi
Chở bao ước vọng mẹ chờ nơi con
Yêu con mẹ ước mong con
Thành nhân chi mỹ nghĩa ơn vẹn tình
Mong con duyên nợ ba sinh
Bền lâu giữ mãi nghĩa tình thủy chung
Cuộc sống của con ung dung
Đừng phải vất vả long đong một đời
Ơn mẹ bao la mây trời
Mang bao gió mát đầy vơi giấc nồng
Ơn mẹ như núi như sông
Núi cao sông rộng tấm lòng yêu thương
Ơn mẹ như bóng quê hương
Giang sơn tổ quốc mến thương hết lòng
Ơn mẹ như dòng Cửu Long
Phù sa tưới mát ruộng đồng phì nhiêu
Ơn mẹ bao la mây chiều
Giăng trên đỉnh núi rất nhiều Trường Sơn
Bao giờ trả hết công ơn
Báo đáp nghiã lớn đền ơn sinh thành.
Mẹ Là Yêu Thương
Tác Giả: Vy Thanh Nguyen
Mừng ngày mùng tám tháng ba
Tôn vinh phụ nữ phố xa làng gần
Lòng con lắm những bâng khuâng
Quà thơ con viết tạc ân tình người
Mẹ là câu hát đầy vơi
Mềm ru dịu ngọt trăng soi biển tình
Mẹ là sợi nắng lung linh
Soi đường con bước mông mênh đêm dài
Mẹ là quang gánh hai vai
Tảo tần năm tháng sạn chai chân mềm
Chống chèo giông bão nổi nênh
Nuôi con khôn lớn lặng quên đời mình
Mẹ là mạ lúa đồng xanh
Dẻo thơm từng hạt trong lành nghìn xưa
Mẹ là kẽo kẹt võng đưa
Thâu đêm suốt sáng con thơ dỗ dành
Mẹ là suối ngọt trăng thanh
Biển trời sâu rộng nghĩa tình bao la
Mẹ là hương thắm ngàn hoa
Từ đây con lớn để mà… yêu thương!
Nhớ Về Mẹ
Tác Giả: Tấm Lụa Đào
Mẹ là tuyệt tác trên đời
Cho con vời vợi cả đời nhớ thương
Mẹ là tất cả phi thường
Nuôi con khôn lớn dặm trường nắng mưa
Tiếng ru giấc ngủ ban trưa
Võng đưa kẻo kẹt đung đưa điệu hò
Gian nan phận Mẹ thân cò
Ru con ngon giấc.. vừa lo kiếm tiền
Mẹ như tranh vẽ trên triền
Cây cao bóng cả Mẹ hiền thương yêu
Nói sao cho hết bao điều
Mẹ ơi con nhớ Mẹ nhiều Mẹ ơi
Mẹ là biển cả trùng khơi
Mẹ là ánh đuốc sáng ngời trong đêm
Mẹ là ngọn gió êm đềm
Cho con mát mẻ bên thềm… nắng trưa
Giờ con mất Mẹ xin thưa
Ai còn có Mẹ nhớ chừa nghe không
Đừng để mắt Mẹ lưng tròng
Khi không còn Mẹ lưng còng gian nan
Vu Lan hoa trắng con mang
Cầu mong Mẹ ở Thiên Đàng an vui
Chấp tay thành khẩn cúi đầu
Cầu xin Ba Mẹ ngàn câu An Lành
Mẹ Già
Tác Giả: Tím My
Mẹ già đi bán mớ rau
Ngày mưa tháng nắng nghe đau phận người
Mẹ ngồi giữa trời nắng tươi
Môi khô rát bỏng nụ cười hắt hiu
Gánh đời cơm áo buồn thiu
Nỗi buồn nặng gánh liêu xiêu giữa đời
Tiếng rao buồn lắm ai ơi
Mẹ già tóc tráng sương phơi lưng còng
Mùa đông áo mỏng lạnh căm
Đội trời sương gió âm thầm lệ rơi
Gánh buồn đi khắp mọi nơi
Bàn chân bước mõi gọi mời người mua
Tuổi già hiu hắt nắng mưa
Cuộc đời cay đắng gánh trưa gánh chiều
Mỗi ngày sức yếu thêm nhiều
Mà sao gian khổ cứ nhiều thêm hơn
Thương người số kiếp cô đơn
Một đời quang gánh tủi hờn thân côi
Mẹ già số phận cút côi
Xin người chia sẽ cảnh đời rối tăm
Cho đơi mẹ bớt nhoc nhằn
Nụ cười tươi tắn thân già bình yên
Mẹ Của Anh
Tác Giả: Đình Chiến
Mẹ đâu Mẹ của riêng anh
Mẹ là Mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ không nuôi
Mà con ơn Mẹ suốt đời chưa xong
Ngày xưa má Mẹ cũng hồng.
Bên anh Mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc Mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen
Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng Mẹ lên mấy lần
Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân Mẹ tảo tần năm nao
Lời ru Mẹ hát thuở nào
Chuyện xưa Mẹ kể lẫn vào thơ anh
Nào là hoa bưởi hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa
Xin đừng bắt chước câu ca
Đi về dối Mẹ để mà yêu nhau
Mẹ không ghét bỏ em đâu
Yêu anh em đã là dâu trong nhà
Em xin hát tiếp lời ca
Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn
Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng
Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
Giữa lòng thương Mẹ mênh mông không bờ
Chắt chiu từ những ngày xưa
Mẹ sinh anh để…
Bây giờ cho em!
Lời Ru Của Mẹ
Tác Giả: Phan Thị Hạnh
Lắng nghe câu hát ầu ơ
Tuổi già ôm ấp ước mơ an lành
Tóc người tuy chẳng còn xanh
Nhưng tâm hồn vẫn nẩy cành đơm hoa
Ru hời ngọt dịu thiết tha
Ngỡ như hơi ấm lan ra vỗ về
Con càng yêu quý bến quê
Nơi dòng suối mát tỉ tê tháng ngày
Đôi khi buồn khổ lắt lay
Nhờ vòng tay ấm quên ngay muộn phiền
Mong sao gia cảnh đoàn viên
Bên nhau hạnh phúc mẹ hiền sướng vui
QUẢNG CÁO
Về Quê Mẹ
Tác Giả: Bằng Lăng Tím
Em sẽ về quê mẹ
Được tắm mát dòng sông
Về cùng em anh nhé
Hương lúa thơm ngập đồng
Về quê mẹ yêu thương
Ngắm nhìn đàn cò trắng
Nắng chiều tím còn vương
Nghe câu hò sâu lắng
Em về với tuổi thơ
Cây gạo già đầu ngõ
Cánh diều chở ước mơ
Thuyền lá trên sông nhỏ
Mỗi lần về quê hương
Lòng dạt dào xao xuyến
Vòng tay mẹ yêu thương
Khi xa còn quyến luyến
Chân bước vội trên đê
Con sông quê đẹp quá
Con bướm vàng say mê
Vui đùa trên hoa lá
Về quê mẹ chiều nay
Hương đất nồng đến lạ
Ngắm nhìn cánh cò bay
Chợt thấy lòng vui quá
Nhớ Mẹ
Tác Giả: Nhật Lai
Mẹ tôi cái thủa sinh thời
Khăn đen mỏ quạ một thời áo nâu
Cả đời vất vả lo âu
Đồng quê, nẻo chợ in sâu bóng người
Răng đen nhưng hiếm nụ cười
Tháng ba, ngày tám quắt người lo toan
Một thời nghèo khó gian nan
Mình mẹ gánh vả giang san nhọc nhằn!
Lời Ru Của Mẹ
Tác Giả: Nga Phương
Lời ru mẹ thả trời cao
Nuôi con khôn lớn thấm vào trái tim
Lời ru của mẹ dịu êm
Theo con đi khắp các miền gần xa
Lời ru của mẹ ngân nga
Nuôi con khôn lớn đậm đà tình thương
Con đi khắp các chiến trường
Lời ru của mẹ tiếp thêm tinh thần
Lời ru của mẹ vang ngân
Suốt đời con nhớ từ̀ng vần mẹ ru
Nay con tuổi cũng đã già
Lời ru của mẹ vẫn mặn mà trong con
Ước gì còn thủa nằm nôi
Bay theo cánh hạc theo lời mẹ ru
Mẹ Tôi
Tác Giả: Thông Lê
Mẹ tôi tuổi ngoại chín mươi
Chân chim khoé mắt nụ cười mênh mông
Tóc mây bạc trắng gió đồng
Dịu hiền hơn cả dòng sông hiền hoà
Gửi vào đồng đất quê ta
Củ khoai, hạt lúa nhạt nhoà mồ hôi
Lưng còng gánh nặng mẹ tôi
Bát cơm, manh áo một thời đói no
Vóc hình con, của mẹ cho
Lời ru của mẹ cánh cò xa xăm
Ngày xưa chỗ ướt mẹ nằm
Con xin mẹ với tháng năm đừng già
Biển trời lòng mẹ bao la
Con bao nhiêu tuổi vẫn là trẻ con
Con đi ngàn dặm nước non
Lòng con luôn nhớ thảo thơm quê nghèo
Bông hồng dâng mẹ kính yêu
Mong manh vạt nắng trong chiều Vu Lan
Mẹ Ơi
Tác Giả: Xuân Huy
Mẹ ta không có yếm đào
Nón mê thay nón quai thao đội đầu
Suốt đời lam lũ đồng sâu
Thay cha, gánh cả nỗi đau cuộc đời!
Lệ buồn ướt gối mưa rơi
Chông chênh năm tháng quãng đời cô đơn
Cha đi kháng chiến hy sinh
Vì con, chôn cả tuổi xuân má hồng!
Con đi ra trận… Mẹ buồn
Mưa thêm mái dột… lệ tuôn đợi chờ
Hòa bình như vẫn còn mơ
Mẹ mong tiếng trẻ từng giờ – rể, dâu
Vội vàng Mẹ bỏ đi đâu
Nhà thêm hiu quạnh… sương rầu rầu rơi
Ngày vui, thương Mẹ – Mẹ ơi
Mà con thiếu mẹ – đất trời thêm đau